Pages

Thứ Năm, 4 tháng 4, 2013

Hạ nhớ anh, em đổ nắng vào phố vắng

Hạ nhớ anh, em đổ nắng vào phố vắng

Rồi cũng biết rằng Hạ đã vào ngang cửa, em tự hỏi liệu thời gian có ngừng trôi? Nắng tháng 7 quá đỗi dịu dàng đang rớt trên những góc phố thơ mộng, bao giọt phù sa cứ mãi miết chảy về mặn ngọt trên dòng sông Giang huyền thoại.
Hạ nhớ anh, em đổ nắng vào phố vắng

Và thuở ấy, tâm hồn em đẹp lắm.

Những kỷ niệm với anh như là cổ tích mà em đã từng phổ thành bản tình ca. Những bản nhạc em thả tan ra trong ly cà phê đá lạnh vào một buổi chiều trôi đi rất nhẹ.


Em chống cằm trên vai anh, giọng thì thầm nhè nhẹ anh kể chuyện mây gió và trăng trong sông, hình như gió làm em ngây ngủ, thế là em ngủ quên trên vai anh. Ngơ ngẩn những câu chuyện anh kể chỉ có gió lắng nghe cùng.

Anh cười thầm nhìn em gục đầu lên vai say ngủ. Giữa mênh mông khoảnh khắc, anh vuốt những sợi tóc mây em qua và say sưa gọi mùa về ủ giấc em ngoan. Khoảnh khắc ấy anh bảo sẽ giữ lại như một kỳ quang cho riêng mình.

Đôi hài bình yên em bỏ quên trên đất hứa từ vũng phố hôm ấy, khung cửa cũ nắng đã nhạt sang màu nâu trầm buồn.

Rồi cuộc sống cũng trôi theo phía những vòng xe, cứ mãi miết lăn trầm, lăn dài hối hả và mùa hạ cũng lặng lẽ quay đi, dạt hai ta về hai phía xa xăm.

Chiều đã nguội, phố lên đèn và em những đêm dài không ngủ, anh đi rồi năm tháng cũng còn vẹn nguyên hay đã phôi phai chừng ấy dặm trường.

Em trốn đi đâu khi 4 mùa trong năm đều lặp lại một mùa Hạ của những tháng năm ta đã sống.

Chiếc thuyền tình chiều nay không đổ trên bến sông xưa, em ngồi hong tóc mùa vàng và đan gió gửi mây chiều về phương ấy.

Những ban tình ca tan trong ly cà phê chiều trôi hôm ấy đã quá cũ, ai chẳng có trong lòng mình một chút nhớ, một chút thoáng bâng khuâng để cất dành làm quà cho kỷ niệm đã mù xa. Bởi ký ức ấy đẹp đến trong ngần như thế, ai nỡ chối từ khi nó đã trở thành một trong những kỳ quan trong trái tim của mỗi người.

Ừ, thì mùa về và Hạ rất nhớ anh, biết chẳng thể làm gì nên em chỉ biết gom nắng đổ mùa vào phố vắng.

P/S: Viết cho một kỷ niệm đã quá mùa xa xăm.

O Ni (Nguồn: Blog O Ni)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét